12/17/15

Miu Lê hát "Còn Tuổi Nào Cho Em" - "Em Là Bà Nội Của Anh" cực xúc động

Mình thì chưa xem bản Ngoại già tuổi 20 của Hàn, nên không biết là bộ phim này giống bản Hàn nhiều thế nào. Nhưng, so với những bản phim Hàn chuyển thể sang Việt mà mình đã xem, thì mình kết bản phim này nhất. 
Bộ phim làm rất nhiều người xem phải rơi nước mắt tại rạp, và đoạn dưới là đoạn mình bắt đầu khóc. Mạch cảm xúc của phim rất tốt, rất mạch lạc và sâu sắc.
Mình không quan tâm lắm đến vài yếu tố yêu đương đôi lứa trong phim, với mình, đạo diễn khắc họa điểm đó vẫn rất nhạt, chỉ là nền để tô đậm tình cảm gia đình. Miu Lê đã diễn rất ngọt vai diễn của mình, lúc cần hài thì hài sặc sụa, lúc cần cảm xúc thì trọn vẹn khiến người xem cũng phải rưng rưng.
Các diễn viên khác cũng đã làm tròn vai diễn của mình. 
Phim có nhiều phân cảnh xúc động, mình ấn tượng với hai phân đoạn: 
Một là khi người bạn già của bà nội mất đột ngột vì tai biến, trong danh bạ chỉ có vỏn vẹn 3 số điện thoại(con trai ở Mỹ, ông Bé, và bà nội- người gặp nhau là chỉ có liếc, khía và đánh nhau vs bà) và bên cạnh là con chó nhỏ. Người già, người ta thường sợ những điều ở tương lai.
Phân đoạn thứ hai thì có lẽ mọi người nên xem sẽ cảm nhận sâu sắc hơn.
Về nhạc phim thì cũng rất ấn tượng. Qua giọng hát của Miu Lê có lẽ nhạc Trịnh đến gần hơn với bộ phận giới trẻ bây giờ. Có thể những gì Miu Lê thể hiện chưa đủ cảm xúc và trải nghiệm như cô Khánh Ly nhưng nó vừa đủ để người trẻ cảm được nhạc Trịnh. Thực sự thì qua phim, mình bắt đầu cảm thấy nhạc Trịnh gần gũi hơn.
Ít ra thì bây giờ mình có tuổi trẻ và gia đình, và mình rất trân trọng nó. Bình thường nhưng chưa bao giờ là tầm thường